Bài đăng

Nữ Hoàng Ayesha trở lại - Chương 5

Chương 5: Sông băng Cuối cùng ngày hôm đó cũng kết thúc, sau vài miếng thịt bò, do cái lều đã bay mất, chúng tôi khoác da con bò lên người rồi nghỉ ngơi, vì biết ít ra không còn vụ lở tuyết nào nữa mà sợ hãi. Đêm đó vô cùng băng giá, đến mức nếu không có lớp da của con bò và đống chăn cùng quần áo, thứ chúng tôi may mắn mặc vào từ trước khi tuyết bắt đầu rơi xuống, thì tôi nghĩ chúng tôi hẳn sẽ rất khổ sở. Dù vậy, chúng tôi cũng phải chịu đựng thật chật vật. “Bác Horace,” Lúc bình minh Leo nói, “Cháu sẽ rời khỏi nơi này. Nếu chúng ta phải chết, cháu thà đi khỏi đây; nhưng cháu không tin chúng ta sẽ chết.” “Rất tốt,” tôi nói, “chúng ta lên đường thôi. Nếu giờ mà tuyết không đỡ được chúng ta, thì sẽ không còn lúc nào nữa.” Vì thế chúng tôi buộc chặt đống chăn và da con bò thành hai bó, cắt thêm một ít thịt đã đông lại, rồi bắt đầu đi xuống. Bây giờ dù gò đá cao dưới hai trăm feet, thật may cho chúng tôi là chân móng của nó rất rộng – vì ngược lại, hẳn phải bị cuốn đi dưới sứ...

Nữ Hoàng Ayesha trở lại - Chương 4

Chương 4: Tuyết lở Sau đêm đó, vào sáng ngày thứ hai lúc mặt trời mọc đã thấy chúng tôi trên đường băng qua sa mạc. Đằng kia, gần một dặm phía sau, chúng tôi có thể nhìn thấy tượng Phật đổ nát ngồi trước tu viện cổ, trong không gian sáng rõ đó thậm chí có thể phân biệt được thân hình còng còng của người bạn Kou-en, vị tu viện trưởng già nua, đang dựa vào đó cho tới khi chúng tôi hoàn toàn không thể nhìn thấy gì. Tất cả các nhà sư đều khóc khi chúng tôi chia tay họ, Kou-en còn khóc thảm thiết hơn những người kia, vì ông đã yêu mến chúng tôi. “Ta rất buồn,” ông nói, “rất buồn, thực ra ta không nên thế, vì cảm xúc thế này có thể tạo ra tội lỗi. Nhưng ta thấy thoải mái, vì ta biết rất rõ rằng dù ta sắp phải rời bỏ kiếp sống này, chúng ta vẫn sẽ gặp lại nhau trong nhiều kiếp số trong tương lai, sau khi các ngươi đã từ bỏ những hành động điên rồ này, và cùng nhau bước vào chính đạo hưởng bình an hòa hảo. Giờ ta sẽ cầu nguyện và ban phước lành cho các ngươi, hãy đi đi, đừng quên các ...

Nữ Hoàng Ayesha trở lại - Chương 3

Chương 3: Ánh sáng báo hiệu Một tuần sau đó, cơ hội lên núi của chúng tôi đã tới, vì bấy giờ đang giữa mùa đông, bão gió đã ngừng, rất khó gặp sương giá khiến người ta không thể đi trên bề mặt tuyết. Tìm hiểu từ các nhà sư mới biết được vào mùa này, cừu poli và các loại cừu sừng to hay thú săn khác đều xuống núi trú ẩn trong thung lũng, nơi chúng có thể bới tuyết tìm thức ăn, nên chúng tôi bảo chúng tôi sẽ ra ngoài đi săn. Lý do chúng tôi đưa ra là mệt mỏi vì tù túng và cần tập thể dục, theo tôn giáo của chúng tôi, không phạm tội khi sát sinh. Các vị chủ nhà đáp rằng cuộc phiêu lưu sẽ rất nguy hiểm, vì thời tiết có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Tuy nhiên họ kể cho chúng tôi rằng, trên sườn ngọn núi chúng tôi muốn trèo lên có một hang động tự nhiên rất lớn, nếu cần thiết chúng tôi có thể vào đó trú, với cái hang này, một trong số họ, một người trẻ tuổi hơn và năng động hơn những người khác, đã sẵn lòng dẫn đường cho chúng tôi. Vì thế, sau khi làm được chiếc lều rougri bằng da và...