Nữ Hoàng Ayesha và Khu Hang Động Kôr - Chương 25
CHƯƠNG 25 Linh Hồn của Sự Sống Tôi làm theo mệnh lệnh trong sợ hãi và run rẩy, cảm thấy được chỉ dẫn tới gờ tảng đá. Tôi duỗi chân dài ra, nhưng không chạm vào cái gì. “Tôi sắp rơi rồi!” Tôi hổn hển. “Không, tự ngươi đi đi, hãy tin ta,” Ayesha trả lời. Bây giờ nếu xem xét tình hình, thật dễ hiểu, yêu cầu tự tin của tôi lớn hơn hiểu biết của tôi về nhân cách Ayesha. Tôi biết bà ấy có lẽ đang thực sự ủy thác cho tôi một vận mệnh kinh khủng. Nhưng trong đời sống đôi khi chúng ta phải đặt đức tin vào những án thờ xa lạ, bây giờ chính là vậy. “Ngươi hãy tự đi đi!” Bà ấy kêu lên, còn tôi phải làm vì không có lựa chọn. Tôi cảm thấy mình trượt một hai bước xuống bề mặt dốc của tảng đá, rồi bay vào không trung, ý nghĩ tôi đã đi đời lóe lên trong đầu tôi. Nhưng không, lúc sau đôi chân tôi đứng trên sàn đá, tôi cảm giác mình đang đứng trên một cái gì đó rất rắn, gió không chạm tới, khiến tôi có thể nghe được tiếng ca du dương phía trước. Khi tôi đứng đó và cảm ơn Thượng Đế vì đ...